Nhật Kí Thương Đi Đẻ Mùa Cô Vi

0
1650

Có một sự thật là dù được biết trước ngày dự sinh nhưng không phải ai cũng biết mình sinh chính xác ngày nào!

Thương không ngoại lệ. Dự sinh ngày 6/1/2022 thế là dù làm dự án gì mình cũng nói với khách hàng cố gắng hoàn tất trước khi sinh.

Buổi tối ngày 23/12 nó sẽ là một buổi tối như mọi ngày khác nếu bụng mình không đau từng cơn. Lúc ngồi nói chuyện với mẹ chồng mình vẫn tám quá trời quá đất. Đến hơn 1 giờ đêm ngày 24/12 thì ôi thôi bụng nó đau mạnh hơn. Đau cảm giác như đau giả vờ. Nó lên cơn rồi lại lặn tăm. Làm mình chả dám lay chồng dậy. May chồng mình tâm lý cứ quay qua hỏi em làm sao đấy.

Mình nói không sao vì lỡ không phải đau đẻ thì vô viện quê chết. Đến gần 2h thì thôi nước ối nó vỡ ra cái bụp. Người ta thì lo mình thì vui vì quả này chắc chắn đau đẻ rồi. Việc đầu tiên chuẩn bị là mình bay đến cái máy tính mở lên để gửi file cho khách nhắn mình sắp đẻ. Mở quyền chỉnh sửa cho anh sản xuất. Sau đó sẽ đi kiếm những giấy tờ cần thiết để đi sinh. Không hiểu sao vào giờ phút ấy mình bình tĩnh đến lạ. Chồng mình thì lo rối rít cả lên. Mình đặt tấm bìa hồ sơ bên cạnh nói cầm mà ổng cầm không nổi. Chồng chạy xuống nhà nói cả nhà mình sắp sinh. Mọi người lo mình đẻ luôn tại nhà. Mình vẫn bình tĩnh nghĩ xem còn thiếu đồ gì không.

Thế nào mà mình lại không biết đeo tã cho mẹ đem cầm cái khăn lót vội vô để nước ối khỏi chảy. Khi đến viện thì chiếc taxi cũng ướt ghế. Mình nhớ trên Taxi mình còn không quên bảo chồng anh nhớ quay clip nhật kí đi sinh nhé :)).

Khi mình tới viện các bác sĩ vô cùng bình thản nói đi siêu âm. Mắng sao lại không đóng tã. Sao không đi dép bệnh viện. Hic lúc đấy thì mình thấy thủ tục nhiều quá. Sau khi hoàn thành xong thủ tục mình được thay đồ đi vô phòng chờ sinh.

Đẻ thường hay đẻ mổ?

Ai nói đau đẻ đau bình thường. Đẻ tọt cái là ra. Mình đau cả 10 tiếng đau muốn xỉu. Cái cảm giác chưa cơn đau nào trong đời giống vậy. Nó đau từng cơn mình phải nắm chặt tay chồng không dám kêu vì sợ bác sĩ la. Mẹ chồng mình nói bên cạnh mình không nghe được gì luôn tai cứ ù đi. Thế mà cứ vô phòng đẻ bác sĩ nói chưa mở đủ lại lết về phòng chờ. Cứ đi vào đi ra 4 lần như thế. Lúc đó cảm giác nỗi đau này chả ai chịu thay mình được.

Vì đi sinh mùa Cô Vi nên mình chỉ được một người chăm. Mình đẻ chồng mình đồng hành cùng mình. Mẹ chồng đưa đến viện rồi không được ở phải về. Mấy ngày sau mẹ chồng với mẹ đẻ mới được vô thay phiên.

Sau 10 tiếng đau đẻ mình hơi kiệt sức. Lúc này mới mở được 3 phân. Bác sĩ chỉ định lên mổ. Với ai nghe mổ thì sợ chứ lúc đó mình lại mong mổ vô cùng. Vì mới mở 3 phân mình đã đau muốn xỉu huống hồ mấy người đau đến cấp độ cao nhất rồi đẻ chắc lả luôn.

Mình sau khi được chỉ định đẻ mổ thì được phát cho 1 túi có quần áo của mẹ, quần áo của bé và vòng tay của hai mẹ con. Lúc này mình chốt tên bé là Lê Cao Sang luôn để các cô ghi lên vòng tay.

Mình được đẩy lên phòng mổ trên chiếc xe lăn. Mình cứ tận hưởng khoảnh khắc này vì có người đẩy rất sướng. Vì phòng mổ trên tầng 2 nên mình đi qua rất nhiều toà nhà không gian sáng tối. Mình vô viện lúc đêm lúc chuẩn bị mổ thì cũng đã gần 12h trưa nắng đã lên tới đỉnh đầu. Khi mình được đẩy vô phòng mổ thì các bác sĩ đã đợi sẵn ở đó. May mắn mình được một bác sĩ rất mát tay mổ. Ekip thân thiện hỏi chuyện để mình thấy thoải mái.

Sau khi được gây tê mình được mổ luôn. Cảm giác lúc này là mong thuốc tê có hiệu quả chứ không đau lắm. May sao tiêm một chút là mình tê hết người. Cảm giác được mọi người rạch và bóc một cái. Con mình ra đời bé khóc oe oe. Âm thanh hay nhất mình từng được nghe. Yeah mình làm mẹ rồi. Bác sĩ tiếp tục khâu cho mình. Bác nói mình có 2 u xơ lành tính để bác bóc cho luôn. Sau khi bác mổ mình thấy cô hộ lý bế con mình qua và giơ bé cho mình coi. Mình cận thị mà nên có thấy gì đâu. Khẽ mỉm cười vì con chào đời khoẻ mạnh. Sau khi mình mổ xong được đẩy vào phòng hồi tỉnh.

Lúc này mình nằm trên xe được đẩy tới một căn phòng có nhiều sản phụ khác. Một anh lạ mặt cùng chồng mình bê mình lên giường. Con được đưa tới nằm cạnh mình. Mình ngắm con không chớp mắt lấy điện thoại ra quay con. Bé ngoan tới độ không khóc cứ nhìn mẹ bằng đôi mắt long lanh không chớp mắt. Mình phải lay bé nhẹ vì thấy sao bé không chớp mắt. Hì may quá vì con ngoan nên vậy. Một cô hộ lý đi vào đưa cho mình hộp sữa mẹ uống, dung dịch vệ sinh. Chồng mình lúc này vẫn chưa hết mệt vì nãy giờ chạy liên tục để chuyển đồ. Chồng cho con uống sữa hộp vì mình mới sinh chưa có sữa. Chồng nói không biết mấy sản phụ đi sinh mà không có chồng thì sao chắc cực lắm. Mình công nhận. Vì mổ xong bạn sẽ không còn chút sức lực nào cả. Lúc đó rất cần người thân bên cạnh.

Sinh con mới là bắt đầu một hành trình mới. Mình hi vọng mình sẽ chăm sóc cho con thật tốt dù mình chỉ là tấm chiếu mới chưa nhiều kinh nghiệm. Gia đình hạnh phúc. Sớm ngày hồi phục để cả nhà vi vu được nhiều vùng dất mới.

Cám ơn chồng, bố mẹ gia đình hai bên chăm sóc.

Cám ơn lời chúc của tất cả mọi người đã dành cho mình và gia đình mình rất nhiều

#ChaiyoThuong

Càng chăm chỉ, càng may mắn

 

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây