Nếu bạn đang chạy trên một con đường bạn cứ thế chạy mãi sẽ đến một lúc mỏi chân và không biết mình chạy vì điều gì.
Thương đến năm 18 tuổi vẫn chạy không đích đến như vậy. Đến năm 21 tuổi mình mới thấy làm phim đem lại niềm vui cho mình.
Đó là thứ mà khi mình làm mình có thêm những người bạn, thêm giải thưởng, thêm sự công nhận. Ngoài làm phim ra mình đã thất bại ở rất nhiều lĩnh vực khác. Nên mình tin mình không cần là người giỏi tất cả mà mình sẽ dùng tất cả nhiệt huyết để tập trung thư mình giỏi.
Mỗi lần mình so sánh với ai đó niềm vui lại ít đi. Mỗi lần mình so sánh chính mình quyết tâm lại cao hơn. Thương cám ơn vì mình may mắn được nhiều người xung quanh hỗ trợ.
May mắn là kết quả của việc ta tập trung vào thứ ta giỏi và kiên trì. Bạn có thể bỏ cuộc và dừng lại ở nhiều lĩnh vực nhưng đừng dừng lại ở lĩnh vực mình thấy niềm vui.
Nếu cứ chạy trên một con đường ta có thể tự đặt cho mình những đích đến. Bạn vẫn sẽ mỏi chân nhưng không còn quá chênh vênh. Trên con đường đó mỗi dấu chân ta là một dấu ấn với cuộc đời này.
#ChaiyoThuong
Càng chăm chỉ, càng may mắn