Bức Thư Của Một Ngôi Nhà

0
1806

Chào bạn,

Tôi là căn nhà nơi chủ nhân website này đang ở. 
Tôi nhớ lần đầu cô ấy nhìn thấy tôi. Cô ấy đã phấn khích mở to mắt.

Cô ấy thích nhất cái góc ngoài ban công. Nên hay mang đồ ăn ra ấy chụp. Cô ấy hiếm khi ngoài đó vì nóng. Cô chọn chiếc bàn lớn ngồi gõ máy tính và nhấm nháp ly cà phê.
Cô ấy làm việc thì phải nói từ sáng đến hơn 3h chiều. Nhiều bữa quên ăn trưa. 

Lúc chăm thì thế lúc lười thì cô ấy đắp mặt nạ rồi nằm sofa ngủ. Mỗi giấc ngủ kéo dài 2-3 tiếng.

Tôi cứ thấy cô ấy đi ra ngoài thì lúc nào cũng chăm chút từng cọng tóc đôi giày trang phục. Còn ở nhà thì mặc một cái áo thun dài thoải mái phè phỡn. Buổi tối hôm đó tôi thấy cô ấy mở cửa về bước chân chậm chạp cô vác cái balo lặng trích để lên bàn sau đó đi tưới cây. Cô ấy dù rất bận vẫn hay tưới cây. Tưới cây chuối xong ra tưới cây lan rồi tưới mấy cái cây nhỏ bên dưới. Cô gái ấy dù không quá thích cây nhưng luôn chăm sóc tụi nó.

Cô ấy là một cô gái thật sự thích sáng tạo khi ở một mình. Lôi đủ thứ đồ nghề ra không quay vlog thì hát.

Cô ấy cảm thấy mình cô đơn trong những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời. Nhưng sự cô đơn ấy thật đẹp. Nó làm nên những bài viết dốc hết tâm gan, là sự chăm chỉ cho những mục tiêu ước mơ của mình. Là sự toàn tâm toàn ý cho người đối diện. 

Nếu nói tôi có yêu quý cô gái này không? Tôi yêu quý cô ấy chứ. Vì cô ấy rất ít nói khi ở nhà. Cô ấy cứ lặng im hết góc này đến góc khác. Cô ấy làm tôi nghĩ đến nước. Nhẹ nhàng. Không cần ai nhìn thấy mình. Cứ chảy đi hết chỗ này đến chỗ khác. Dòng nước ấy sẽ chảy đến đâu tôi không biết nữa.

Chỉ biết nó sẽ vẫn toả sáng khi gặp mặt trời. Sẽ len qua những tảng đá của cuộc đời. Sẽ luôn mong tìm tới biển cả. Tới biển cả rồi sẽ tìm thấy kho báu của chính mình. Một cộng đồng yêu quý cô ấy vì chính con người cô ấy vốn là.

Cô ấy đã từng ở trong tôi và tôi thì sẽ mãi luôn trong kí ức cô ấy 

Chúng tôi cùng biết ơn hiện tại.
#Chaiyothuong
càng chăm chỉ, càng may mắn 

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây