Chất Liệu Viết Tốt Nhất Với Thương Đến Từ Thực Tế

0
1663

Những bài post đầu tiên của Thương trên mạng xã hội cách đây 10 năm trước đơn thuần là chia sẻ hình ảnh cá nhân đi thăm quan bảo tàng và vui vẻ bên bạn bè. Những caption đi kèm thường ngắn 2-3 dòng thôi.

Từ ngày Thương chọn đi theo đam mê làm phim bỏ lại những tháng ngày ổn định những bài viết của Thương bắt đầu dài hơn. Đa phần là những bài cảm nhận của mình sau khi hoàn tất một phim ngắn. Mình thích việc nhìn lại hành trình dài và viết cảm nhận về những người tạo nên thành công đã đồng hành cho mình trong quãng thời gian đó.

Hôm trước gặp chị Giang để ăn trưa nói chuyện ở một quán cà phê mang tên giấc mơ “Dejavu”. Hai chị em cũng lâu rồi không gặp vì đợt dịch. Trong cuộc trò chuyện Chị Giang có hỏi: “Thương em có bạn chơi thân không?”
“Em có” 
“Bé My”
My và mình chơi với nhau cũng gần 9 năm rồi. Ngày xưa cùng làm phim sau đó quá trình làm phim nhìn thấy sự nỗ lực của em và sự quyết tâm cao độ để đạt giải nhất các cuộc thi giống mình thế là thành một team. Nếu không đóng phim thì chị em đi cà phê chơi game lượn vòng vòng chơi. Lúc đi cà phê cũng không phải cố nói chuyện mà thích làm gi làm. Chắc cảm giác thoải mái khi ở bên cạnh và là chính mình với Thương là cảm giác bên cạnh người bạn hiểu mình. Chính những người bạn, những trải nghiệm và chuyến đi đã làm nên những bài viết của mình. 

Những bài viết của Thương hiện nay đã dài hơn. Thương nghĩ do Thương ngày càng yêu việc viết hơn vì có những bài viết mà đọc lại mình như sống lại con người mình lúc đó. Sắp tới Thương có một vài dự định quan trọng muốn làm. Hiện tại đã làm được một thứ là kênh youtube của mình. 

Càng chia sẻ càng may mắn. Điều may mắn thể hiện rõ nhất là nhiều người bạn mới đến với cuộc sống của mình. Muốn đi nhanh đi một mình. Muốn đi xa đi cùng nhau. 

Dream team của Thương là những người vốn trong họ đã có một sứ mệnh và một quyết tâm cao độ. Chỉ có nhất người khác mới nhớ nên bạn và bạn có thể cất tiếng nói của bản thân. Chỉ cần một mục tiêu mà bản thân cảm thấy được truyền cảm hứng thì dù làm ở bất cứ đâu dù không ai quản lý vẫn có thể chăm chỉ làm việc mỗi ngày. Để đóng góp cho cuộc sống này.

“Ta” là ai không quan trọng vì 100 năm nữa “Ta” chắc chắn sẽ biến mất. 
Nhưng những gì “Ta” làm để 100 năm sau giá trị đó còn tồn tại mới quan trọng.
Cám ơn các Bạn đã dõi theo.

#Chaiyothuong
Càng chăm chỉ, càng may mắn 
?BLOG?https://nguyenhoaithuong.com

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây