Không thể vì ta đã nỗ lực hết sức là đã đạt được mục tiêu ta mong muốn. Người ta chỉ tiếc nuối khi đã làm hết sức mình.

Người chiến thắng thì toả sáng trên sân khấu
Người thua cuộc thì ngậm ngùi bước về không ai biết

Thương hồi đi học có những lúc nhận được 3 điểm của bài kiểm tra miệng vẫn tươi như hoa. Không phải mình lạc quan mà vì mình đã không hề nỗ lực. Bố mẹ bận đi làm bản thân thì mê chơi. Điểm số thấp là điều dễ hiểu.

Vậy là từ lớp 1 đến lớp 7 mình được học sinh tiên tiến nhờ vào may mắn. Năm lớp 8 gặp cô giáo tốt có tâm kèm cặp giúp mình chạm vào giải học sinh giỏi thành phố hai môn Toán và Văn.

Lúc đó được bố mẹ khen thầy cô khen bạn bè ngưỡng mộ. Từ đó trở đi mình bắt đầu coi điểm số là điều gì đó chứng minh năng lực.

11 giải nhất có cùng dreamteam đạt được với một quyết tâm không ai bì được như vậy. Nhưng cuộc đời mà khi ta tự cao ta càng ngã đau.

Những năm tháng sau chuỗi dài giải thưởng đó là một cảm giác trống rỗng mất phương hướng. Mình chọn công việc lương cao thay vì tiếp tục đi thi giải.
Rồi lại mất vài năm để tìm lại chính mình.

Khi mình tìm thấy một mục tiêu mới trong cuộc đời.
Trở thành một biên kịch đạo diễn chuyên nghiệp có TVC chiếu trên đài truyền hình quốc gia.

Rồi như luật hấp dẫn mấy năm vừa rồi điều kì diệu đến với mình. Từ đó trở về sau mình tin rằng KHÔNG CẦN VỘI VÃ

Mất gần 10 năm mình mới từ một đạo diễn biên kịch phim ngắn mới đạt được mục tiêu tiếp theo. Thì có gì là không kiên trì được.

10 năm đủ thất bại cả về tình yêu, công việc, cuộc thi
Nói không thất vọng là không thể.

Chỉ là khi đối diện với kết quả không mong muốn
Mình lại tự nhủ.

Đôi khi mỗi nốt trầm trong cuộc đời là cần thiết.
Một người dám chấp nhận những thất bại và những điểm yếu của bản thân sẽ mạnh mẽ vô cùng.

Nên cứ làm hết sức mình thì dù kết quả có ra sao cũng là bài học.
Thành công tiếp theo cứ đợi đấy!
Sẽ tới sớm thôi.

#ChaiyoThuong
Càng chăm chỉ, càng may mắn

BÌNH LUẬN

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây